Đã tám lăm xuân vẫn đẹp ngời
Đường về bách tuế rạng gương soi
Nhìn sông hạnh phúc tươi vầng nguyệt
Ngắm cảnh thời gian đỏ nét trời
Đếm bước thu giăng tình chửa cạn
Đong vần phú trải nghĩa khôn vơi
Say câu thả vận lòng khoan khoái
Điệu nhạc vờn bay chẳng muốn rời.
(Kính tặng cụ Nguyễn Xuân Tính tuổi 85)