Lặng lẽ chau mày thơ nỏ ngóng
Âm thầm giận dỗi phú buồn trông
Thuyền xưa lãng lách ươm từ mộng
Bến cũ xa vời dệt cảnh mong
Ngẫm nghị khơi hồn luôn phủ sóng
Trầm tư mở tứ vẫn phô lòng
Sương vờn rụng úa rơi ngoài cổng
Gío thổi lay vàng lặn giữa giông.
(nđt,tứ đối)- Họa bài :Thât tình của Ngọc Tĩnh