Bởi lẽ mùa xưa hết thật rồi
Mây sầu trắng nhạt hững hờ trôi
Bằng Lăng cũng trổ chiều đâm lộc
Phượng Vỹ vừa thay sáng nẩy chồi .
Vẫn đợi làm thu còn lẻ bóng
Không chờ để hạ mãi mồ côi
Ngày qua tháng lại nhân tình hỡi
Một cõi lòng kia phải rối bời .
961