Bởi lỡ cho đời lạc mất nhau
Mùa thu lá rụng phải u sầu
Tim còn giữ lại bao niềm nhớ
Dạ để thêm thừa những xót đau
Dẫu hả son hồng chưa nhạt sắc
Dù xưa phấn cũ chẳng phai màu
Thuyền yêu ghé vội rồi xa mãi
Chỉ chữ duyên mà có nợ đâu !
959