Đời trôi xuống biển lại lên bờ
Sóng vỗ thân gầy phải xác xơ
Lá úa còn treo nghiêng để đợi
Trăng non vẫn mãi khuyết thêm chờ
ưu tư dưới ráng chiều vàng võ
Chấp nhận trên làn tóc bạc phơ
Luẩn quẩn trong niềm đau ngốc dại
Yêu thương lỡ hẹn đến bao giờ.
954