Lá Bàng rụng xuống thật là êm
Động ánh trăng khuya ở cuối thềm
Lẫn đọng sương phai vài giọt nhỏ
Đưa trong gió thoảng chút hương mềm
Không gian ảm đạm nghe buồn quá
Nốt nhạc mơ hồ thấy chạnh thêm
Chợt bỗng nơi hồn nghiêng rất lạ
Thành sầu như đổ hết vào đêm.
939