Phố nhỏ quay về lối ngõ quen
Vườn xưa nở trắng những hoa kèn
Vừa nghe phảng phất mùi hương lạ
Vẫn nhạt mơ màng sắc nắng chen
Một thuở thơ ngây sao chẳng nhớ
Cái thời si dại chắc là quên
Tìm người chung bước còn đâu nữa
Bởi vậy nên rồi mắt lệ hoen.
933