Xa rồi vẫn nhớ một dòng sông
Ngan ngát hương đưa ở cánh đồng
Con nắng chưa phai màu lửa hạ
Gót ngà bỏ nhạt sắc trời đông
Vội quên nét mực trên thư trắng
Để lạc mình ai giữa bụi hồng
Từ dạo thuyền đi không ghé bến
Nghe đời sáng gió lại chiều giông.
941