Phố nhỏ đêm về quạnh quẽ theo
Vườn khuya lá rụng khẽ bay vèo
Giăng mờ cuối ngõ màn sương lạnh
Tỏ rõ ngang trời bóng nguyệt treo
Bởi cõi gian trần như sợi khói
Còn ta phận mỏng giống rong bèo
Thôi thì lỡ vận đành xong kiếp
Để được vuông tròn hãy cố leo.
940