Trăng rằng gió thổi miệt mài cao
Kệ nỗi niềm mây thắc thỏm chào
Lặng lẽ chiều trôi về phía đảo
Âm thầm nghĩa bỏ loại đời sao
Rừng tha thiết buổi sương gàn dạo
Suối lạc loài đêm bão chảy trào
Ngẫm ngợi thương mùa cây trổ áo
Chân tình hỏi có thiệt thà trao?
TRĂNG ĐƠN