Người vội lãng quên mỗi nẻo đường
Bỏ về xây đắp mới yêu đương
Chiều buông nắng mỏng cùng mây khói
Đêm xuống trăng gầy lẫn gió sương
Qua mộng một thời sao vẫn nhớ
Rồi tình nửa đoạn mãi còn vương
Tơ vàng để đấy cho ai dệt
Khi dạ nát nhàu với luyến thương .
- 394