Phố núi buồn hiu bởi vắng người
Đông về giá lạnh thoáng chơi vơi
Còn đây giữ mãi phần hoa mộng
Để tiếc thương kia một quãng trời
Bầy Sẻ đang bay đầy lối cũ
Bụi Mua vẫn nở tím chân đồi
Vườn xưa lá rụng Thu vừa khép
Bỏ đó mình ta đau rã rời .
- 379