Ta đến bên đời có ngẫu nhiên
Mà sao cứ mãi chuốc ưu phiền
Chờ Thu lá rụng trên muôn lối
Theo gió mây bay khắp vạn miền
Nhật nguyệt bốn mùa luôn biến đổi
Đất trời ngày tháng chẳng bình yên
Phận bèo sông nước còn rong ruổi
Canh cánh trong lòng đoạn nỗi riêng .
- 380