Rừng lá vừa xanh vội nhạt màu
Mây trời phiêu bạt mãi về đâu
Dầm sương tóc điểm giờ phai bạc
Dãi nắng môi khô cũng úa nhàu
Biết dẫu thương yêu lầm một kiếp
Vẫn tìm ân ái đến ngàn sau
Muốn quay thoát khỏi nơi trần thế
Nhưng trả chưa xong nỗi muộn sầu
650