Đã tím môi trầm lạt cả son
Giọng khô để mất tiếng cười giòn
Nguyệt mờ lặng lẽ treo đầu núi
Sương trắng la đà phủ cuối non
Trăn trối tình xưa bờ nắng nhạt
Đậm đà hương cũ nụ hôn ngon
Ẩn trong tiềm thức niềm hiu quạnh
Lạnh lẽo cô phòng chăn chiếu đơn
-174