Một quán cà phê chẳng rỡ ràng
Nhưng người chủ gái nặng tình mang
Từng ly giọt đắng nồng hương biển
Mỗi chén trà thơm thỏa mộng nàng
Bỗng lệnh cha dò nơi hỏi mướn
Ngay thời mẹ kiếm chỗ cần sang
Buồn hiu tựa nhánh quỳnh hoa rũ
Vỡ cả niềm vui giấc điệp vàng
(Ngũ độ Thanh)
(ntd-mltn 1350)
(ntd-mltn 1350)