Lạnh lẽo đêm về gom cỏ lá
Người chơi món ổ trông càng lạ
Thu gầy xác cội chẳng màu hoa
Vũng cạn sông nguồn không mẩu cá
Nhỡ buổi tình em có mặn mà
Ngời duyên ý lão còn nghiêng ngả
Chân dài cóc sợ quãng đường xa
Chút ngại canh chừng gâu đã thả
Nđt .vt.bvđa