Giận kiếp người sao sớm lụi mòn
Mưa nhòa nhạt hết dấu chân son
Niềm vui thủa bé tìm đâu nữa
Cảm xúc thanh xuân mất chẳng còn
Tiếc cảnh phong trần qua vực thác
Mơ đời lãng tử vượt sườn non
Ôi cơm cháo phở đà không thiết
Đợi nắm xương khô lấp bãi cồn
M