Đông tràn lạnh lẽo cả miền quê
Trĩu nặng bờ vai khắc khoải về
Nét mặt bơ phờ chân đã mỏi
Khuôn hình rã rượi gót đà tê
Ngàn năm thác đổ nào quên hẹn
Vạn thuở bùn trôi vẫn nhớ thề
Chẳng giận chi đời tha thiết nghĩ
Thương nghèo giúp khổ dạ hoài mê
Trĩu nặng bờ vai khắc khoải về
Nét mặt bơ phờ chân đã mỏi
Khuôn hình rã rượi gót đà tê
Ngàn năm thác đổ nào quên hẹn
Vạn thuở bùn trôi vẫn nhớ thề
Chẳng giận chi đời tha thiết nghĩ
Thương nghèo giúp khổ dạ hoài mê