Quả Mít gai dày... hẳn nhớ ai...?
Nàng tiên Tố Nữ dáng trang đài.
Bành ra múi mọng căng đầy trái
Khép lại xơ mềm sướng chật tay
Đóng nõ... yên lòng anh khéo hái
Sờ hông... sướng mắt bậu vui cài.
Có thương mình hãy thầm xơi tái
Mân mó thôi đừng, chịu tiếng tai.
Hoạ bài thơ QUẢ MÍT của nhà thơ Hàn Nhuệ Cương
Căng tròn chín mọng chẳng hờn ai
Tại lão nhào vô bẻ cuống đài
Giỏi mó khuân về nguyên một dãy
Siêng sờ khuấy động cả vòng tay
Hườm da mãi rộn chui đầu hái
Vững cọc nào quên chổng đít cài
Mấy bữa đôi ngày mong trở lại
Coi chừng mít độc sẽ ù tai
Tại lão nhào vô bẻ cuống đài
Giỏi mó khuân về nguyên một dãy
Siêng sờ khuấy động cả vòng tay
Hườm da mãi rộn chui đầu hái
Vững cọc nào quên chổng đít cài
Mấy bữa đôi ngày mong trở lại
Coi chừng mít độc sẽ ù tai