Kỷ niệm, xa dần những phút giây
Rằng ai chớ để sợi thương gầy
Khi tình vẫn nở duyên còn đượm
Lúc nghĩa đang tràn vợi nẻo ngây
Kẻ rã hồn say lòng nguyệt* đắm
Người ôm nỗi nhớ dạ vương* đầy
Theo đường rải hết câu hờn dỗi
Bởi kiếp phong trần dậm cõi tây
Rằng ai chớ để sợi thương gầy
Khi tình vẫn nở duyên còn đượm
Lúc nghĩa đang tràn vợi nẻo ngây
Kẻ rã hồn say lòng nguyệt* đắm
Người ôm nỗi nhớ dạ vương* đầy
Theo đường rải hết câu hờn dỗi
Bởi kiếp phong trần dậm cõi tây