Ta mơ chốn ấy cảnh mờ sương
Đẹp thế bồng lai rõ lạ thường
Thượng uyển muôn hoa đua thắm sắc
Thiên thai vạn nẻo đẫm mùi hương
Sen bung sóng sánh tràn mây thoảng
Huệ trổ miên man phủ dặm trường
Dạ nguyệt ảo huyền vương ánh bạc
Nhẹ nhàng đón gió tận muôn phương.
(Họa lại bài "lịm mơ" của Dung Nguyên)