Hỏi đã bao đêm vẫn một mình
Để người gối mộng giấc nồng xinh
Tơ vàng gieo phủ cho trần thế
Sợi óng buông lơi xuống cõi tình
Trong nỗi niềm riêng soi có thấu
Bên đời thực tại thấy u minh
Bởi còn mơ tưởng nên sai nhịp
Ngồi tắm sương trăng bóng với hình
-158