Chiều vàng nhạt nắng ngỡ thu phai
Xa vắng mênh mang vẫn nhớ hoài
Trĩu nặng sương buồn giăng mọi phía
Ngậm ngùi gió lạnh thổi bên tai
Vuốt lên mái tóc nghe chừng muộn
Gảy xuống dây tơ tiếng vút dài
Lay nhẹ sắc xưa còn lấp lửng
Chẳng về sao hẹn đến ngày mai !?
-156