Kỷ niệm thầm say mắt bỗng đờ
Ai làm nỗi nhớ trở thành thơ
Tim thời giá lạnh dường như vỡ
Dạ thuở nồng sâu có lẽ chờ
Những phút xao lòng đau bởi nợ
Chăng ngày xót mộng trĩu vì ngơ
Tìm chi bóng cũ hoài dang dở
Đắm một trời yêu đã tưởng mờ
Nước chảy dòng sông lại đẫn đờ
Trông về buổi ấy mộng thầm mơ
Ngày xưa kẻ nghẹn lòng thương nhớ
Thuở cũ người trao tiếng đợi chờ
Trải gót đông buồn đâu phận ngỡ
Theo mùa hạ vẫy cứ chiều ngơ
Còn ai vẫn đó từng duyên nợ
Dẫu biết là chi chỉ lặng mờ
Vẫn chỉ là mong khiến dạ đờ
Chăng vì hứa cũ để buồn lơ
Chìm trong ngõ nhỏ tim sầu nhớ
Ủ giữa lòng cay mắt lặng chờ
Gió thoảng đông về thêm lạnh ngỡ
Mây tràn hạ gửi cuốn thầm ngơ
Hằng tin một chốn thuyền xưa trở
Cũng chẳng còn chi mộng úa mờ