Thế là con sáo đã qua sông
Hờ hững đò trôi chuyến ngược dòng
Buồn nỗi chia lìa cây rụng lá
Xót niềm ray rứt nước nhờ trong
Giọng nói oanh vàng tươi nắng hạ
Tiếng cười ngọc vỡ ấm mưa đông
Mất rồi mãi nhớ đâu còn nữa
Để lại nơi ta cuộn sóng lòng
- 151
* Niêm theo dải:
1-4 ; 2-3
1-4 ; 2-3
1-4 ; 2-3
1-4 ; 2-3