Cứ bận Thu về sắc lại thay
Mà chiều chẳng biết lá còn bay
Ngất ngây hương đượm con đường vắng
Hờ hững rêu phong mái ngói dầy
Người lặng mơ màng trong chốn cũ
Ta rồi thấp thỏm ở nơi đây
Mong nhau nếu có thì hò hẹn
Sao để hoài trông đếm mỗi ngày
- 139