Chìm vào tâm tưởng thế mà thôi
Ân ái từ lâu đã cạn rồi
Nghe vọng tiếng ai còn bối rối
Trông theo áo lụa để bồi hồi
Đường trần cô độc lơ ngơ mãi
Cõi thế đi về lặng lẽ trôi
Ngồi đếm biêt bao là kỷ niệm
Bấy nhiêu ngọt đắng ấy trong đời .
441