Một chiều bên phố nhẹ nhàng say
Giọt rượu mềm môi rót ngập đầy
Quạnh quẽ trôi đi ngày lại tháng
Phù du mấy chốc tháng qua ngày
Đời là bể khổ sao bi lụy
Tình vẫn mơ màng để quắt quay
Chén đắng riêng mình ta dốc cạn
Đường trần thật lạ mãi còn cay !
- 435