Lặng lẽ neo thuyền cuối bến sông
Sóng xô nước biếc chảy đôi dòng
Một đời phiêu lãng cùng mây trắng
Bao thuở đi về với gió đông
Chiều tỏa sương lam từ mái lá
Nhạn còn bóng chiếc ở trời không
Mông lung dõi mắt sầu cô quạnh
Bạc tóc tình phai buốt giá lòng .
- 157