Đêm vào mất ngủ cũng vì thơ
Bỏ bận quên ăn việc hửng hờ
Nhặm mắt lim dim mò chữ để…
Khô mồm lẩm bẩm kiếm vần ngơ
Bài đăng mấy bữa không ai ngóng
Vở diễn nhiều hôm nỏ bóng chờ
Có lẽ rồi đây mình tạm biệt
Mê gì chả thấy hạn rành đơ
Vẫn cứ yêu đời bởi vận thơ
Vần gieo lạc ý bạn nghi ngờ
Đường thi ngọt lịm cho* may mắn
Lục bát êm đềm thấy lẳng lơ
Đã trót mơ rồi không bỏ được
Đành ôm mộng ước, chả mong chờ
Hay là gác lại, đừng nên nhỉ ?
Có dịp tung hoành hết ngẩn ngơ
Vần gieo lạc ý bạn nghi ngờ
Đường thi ngọt lịm cho* may mắn
Lục bát êm đềm thấy lẳng lơ
Đã trót mơ rồi không bỏ được
Đành ôm mộng ước, chả mong chờ
Hay là gác lại, đừng nên nhỉ ?
Có dịp tung hoành hết ngẩn ngơ
Treo nồi nhịn miếng cũng vì thơ
Nhuận bút bằng không vẫn cứ chờ
Mấy sử phơi nền lòng bối rối
Dăm bài gửi bảng dạ ngu ngơ
Màu xanh nghĩa cũ còn vương lối
Sắc đỏ tình xưa mãi giã vờ
Bạn đến chơi nhà khoe tập dỡ
Phen này chắc tại ngủ lơ mơ
Nhuận bút bằng không vẫn cứ chờ
Mấy sử phơi nền lòng bối rối
Dăm bài gửi bảng dạ ngu ngơ
Màu xanh nghĩa cũ còn vương lối
Sắc đỏ tình xưa mãi giã vờ
Bạn đến chơi nhà khoe tập dỡ
Phen này chắc tại ngủ lơ mơ
Quyết định lần này tạm biệt thơ
Thời nay phú tứ ít ai sờ
Tương lai gặt hái bao buồn tủi
Quá khứ gieo trồng những bạc phơ
Tính chuyện làm ăn thêm ổn định
Kinh doanh kiếm chác đỡ phai mờ
Niềm vui xướng họa tình thi hữu
Vẫn đó đang ngồi lẳng lặng mơ
Thời nay phú tứ ít ai sờ
Tương lai gặt hái bao buồn tủi
Quá khứ gieo trồng những bạc phơ
Tính chuyện làm ăn thêm ổn định
Kinh doanh kiếm chác đỡ phai mờ
Niềm vui xướng họa tình thi hữu
Vẫn đó đang ngồi lẳng lặng mơ
Câu từ đã cạn nhác mần thơ
Nặn ghép làm chi để mắt đờ
Những buổi hờn, không người muốn họa
Bao ngày hẹn, chẳng kẻ vào mơ
Tường in lắng đọng âm thầm gỡ
Vỡ chép vừa xong lặng lẽ mờ
Chắc hẳn rồi đây đầu trống rỗng
Lui về ẩn dật nhớ vu vơ.
Nặn ghép làm chi để mắt đờ
Những buổi hờn, không người muốn họa
Bao ngày hẹn, chẳng kẻ vào mơ
Tường in lắng đọng âm thầm gỡ
Vỡ chép vừa xong lặng lẽ mờ
Chắc hẳn rồi đây đầu trống rỗng
Lui về ẩn dật nhớ vu vơ.