Đồi thông tuyết phủ đã nghe buồn
Cõi dạ thêm sầu, ước chẳng suôn
Nghĩ đến duyên hồng tâm lả cuộn
Ngồi mong liễu hạnh trí ngây tuồn
Sông tình lặng lẽ vì cung tốn
Bến ngại im lìm bởi quẽ khôn
Vẫn gió choàng vai đời kẻ muộn
Đèn hiu hắt ghẹo cửa trăng luồn
Cõi dạ thêm sầu, ước chẳng suôn
Nghĩ đến duyên hồng tâm lả cuộn
Ngồi mong liễu hạnh trí ngây tuồn
Sông tình lặng lẽ vì cung tốn
Bến ngại im lìm bởi quẽ khôn
Vẫn gió choàng vai đời kẻ muộn
Đèn hiu hắt ghẹo cửa trăng luồn