Vẫn vậy Xuân hường ủ rú đông
Phòng đêm tủi lệ ngón lên vồng
Khi mình để, lỡ thì bông Phượng
Lúc bạn qua, hờ hững cửa sông
Ngẫm bảo lời xưa tình hết nặng
Buồn cho lối cũ cảnh thôi nồng
Nay ngồi nhớ lại ngày duyên gỡ
Một đóa hoa tàn cũng bởi trông
Phòng đêm tủi lệ ngón lên vồng
Khi mình để, lỡ thì bông Phượng
Lúc bạn qua, hờ hững cửa sông
Ngẫm bảo lời xưa tình hết nặng
Buồn cho lối cũ cảnh thôi nồng
Nay ngồi nhớ lại ngày duyên gỡ
Một đóa hoa tàn cũng bởi trông