Rảo bước bên chàng, nhớ kẻ xưa
Về theo giấc mộng đắng sanh vừa
Sông bồi cảnh, vắng người qua lại
Bến lở Xuân, thường vịnh níu đưa
Tự tại chiều Đông, ngồi mống cửa
Ung dung cuối Hạ, đứng như dừa
Ngoài hiên vẫn thế, hồn cô quạnh
Hạnh phúc gì đâu giữ cũng thừa
