Chỉ nhớ không thôi cũng vật vờ
Để hồn ta bỗng lạc vào thơ
Bốn mùa mãi rớt bên hiên đợi
Mưa nắng còn rơi dưới bến chờ
Lũng thấp sương mờ giăng quạnh quẽ
Trời cao mây tạnh đứng ơ hờ
Lược gương biếng chải đang hò hẹn
Nhạt phấn hương phai cứ thẫn thờ
- 164