Từ dạo Thu xa lá ngỡ ngàng
Để giờ đã ngớt tiếng cười vang
Khi còn ở lại vầng mây xám
Chợt bỏ ra đi vạt nắng vàng
Hạnh phúc phải chăng cơn mộng đẹp
Ái tình cũng chỉ mảnh hồn hoang
Làm người si dại thêm trông ngóng
Mòn mỏi bên lòng cõi nát tan .
- 384