Bởi ngỡ yêu thương cách biệt rồi
Buồn thì như lá vẫn về rơi
Mặt hồ buông sóng nghe chừng lặng
Trong dạ dâng tình lại chẳng ngơi
kỷ niệm âm ba còn réo rắt
Mộng hoài vọng tiếng cứ đầy vơi
Hoa ân ái muộn chờ chưa nở
Đã vội vàng phai rụng xuống đời.
- 397