Lúc nhỏ mùa xuân giỡn tận đồi
Anh đùa lệ chảy ngỡ ngàng tôi
Thương ngày cảm xúc vừa siêng dỗ
Tưởng phút mơ màng lại nhão trôi
Chữ nhớ từ yêu đành để cạn
Tâm hờn dạ khắc giữ làm côi
Thời gian bụi phủ mờ thêm lối
Kỉ niệm chiều sang nỡ tới bồi
KHẮC GHI
Bài Họa