Nào hay chỉ núi giận riêng đồi
Bỏ mặc chân thành nỗi chán tôi
Diễn lại đau lòng khi khổ đến
Ôm vào thỏa mộng lúc hờn trôi
Tình thân cứ hãy bày duyên đậm
Bạn hữu xin đừng trải ý côi
Ngọt đắng dù sao mình phải giữ
Đời cho cửa lụy hết sang bồi
VƠI
bài họa