Sao còn ôm gối mộng trùng khơi
Rồi mãi mang theo tận cuối trời
Một cõi thương đau quay lại đó
Nửa hồn nhung nhớ để vừa rơi
Hải hồ cỡi sóng tìm miên viễn
Lang bạt dong buồm trải khắp nơi
Bờ bến thanh xuân nay rũ rượi
Mà hoài vọng cũ cứ đầy vơi
- 417