Mây Lầu của Vịt gợi nhiều mơ
Một góc Huê Viên vẫn trụ chờ
Mắt nhặm thân còm chưa bỏ bướm
Từ nghèo ý cạn chửa buông thơ
Tình gieo bốn biển duyên không nhạt
Chữ trải muôn nơi nghĩa chẳng mờ
Lục bát Thi Đường tâm gắng luyện
Cho tằm rút ruột mãi ra tơ.
Vui thơ VNTH