Nếu nữ sinh ra chẳng lấy chồng
Môi bầm má sọm có buồn không?
Chăn bông chiếu đệm nào êm ái
Gió sớm trăng đêm chỉ nực nồng
Quạnh quẽ phòng đơn đau ngập núi
Tiêu điều gối lạnh khổ tràn sông
Hoà hai ngọn lửa đời muôn khoái
“Nhất nhật phu thê” vẹn chữ ĐỒNG!
Vui thơ VNTH