Khắc khoải thu tàn đã lập đông
Triền miên gió lạnh rũ hương lòng
Luôn chờ kỉ niệm âu sầu ngóng
Vẫn đợi duyên tình thổn thức trông
Lặng lẽ đàn chim vờn mỏi bóng
Êm đềm sáo nhạn giỡn đùa bông
Hồn say lả lướt chìm trong mộng
Có phải nơi này quạnh quẽ không ?
Ngũ độ thanh