Có phải vì yêu vẫn nghẹn lời
Cho niềm khắc khoải lệ sầu rơi
Thì sao lỡ hẹn trong ngày sớm
Để nhớ rồi mang lụy giữa trời
Bóng tủi đùa trêu tình lặng lẽ
Đem lòng thổn thức nỗi buồn chơi
Tìm đâu những thuở êm đềm ấy
Quạnh quẽ mình anh lẻ với đời
Ngũ độ thanh, giao cổ đối