Duyên mình vỡ vụn chẳng bền tim
Khắc khoải thềm vương mãi lệ kìm
Lại hững hờ đau tình để mất
Sao rầu rĩ tủi mộng còn im
Chờ bao chữ hẹn âm thầm khóc
Ngóng cả vườn yêu lặng lẽ tìm
Thổn thức từng đêm sầu vẫn đợi
Cho lòng quạnh quẽ hỏi bầy chim?
Ngũ độ thanh