Ai từng cách trở vẫn làm thân
Để ngỡ nhiều vương lắm ngại ngần
Bỗng thoảng ngày xưa nồng mắt ngọc
Chăng về thuở cũ đắng lòng nhân
Mà vui chẳng thấy tình say bận
Bởi nhớ này trao nghĩa hẹn lần
Cõi ấy người đi giờ chỉ lặng
Hương chiều khỏa lấp những lời ân
Để ngỡ nhiều vương lắm ngại ngần
Bỗng thoảng ngày xưa nồng mắt ngọc
Chăng về thuở cũ đắng lòng nhân
Mà vui chẳng thấy tình say bận
Bởi nhớ này trao nghĩa hẹn lần
Cõi ấy người đi giờ chỉ lặng
Hương chiều khỏa lấp những lời ân