Chẳng biết làm sao trọn kiếp người
Nỗi buồn như lá úa vàng rơi
Lạnh lùng mưa gió chưa ngừng thổi
Hờ hững rong bèo vẫn cứ trôi
Có giấc mơ hoang đầy nóng bỏng
Nghe sầu xây mộng lấp tình vơi
Nụ hôn quyến rũ còn ngây ngất
Bởi cõi yêu đương vọng tiếng mời .
585