Nguyệt treo ở đó cõi riêng hoài!
Thổn thức đêm trường vẫn đợi ai
Mộng ước có đâu là mãi mãi
Muộn phiền sao phải cứ dằng dai
Lời yêu sót lại trong tâm tưởng
Nỗi nhớ mang theo suốt dặm dài
Hoa nở tới thì xuân đến độ
Nụ tình thắm nỡ để tàn phai .
574