Vậy nhé dương trần lưu luyến ơi
Dối gian xin trả lại cho người
vùng miền hò hẹn xa thăm thẳm
Bờ bến thương yêu thể rã rời
Chất ngất nỗi sầu lên vạn cổ
Nghẹn ngào đau sót tận ngàn khơi
Nhạt nhòa giấc mộng loang sương khói
Để mãi đi về một bóng thôi !
571