Ngũ độ thanh
Ngày xưa lộng lẫy tóc em dài
Vẫn tưởng duyên mình khó nhạt phai
Cõi uyển năm nào thôi chút lụy
Vườn loan thuở nọ cứ u hoài
Vì câu nghĩa nặng không đằm sóng
Bởi chữ ân tình trút nhẹ vai
Kỷ niệm đành chôn vào quá vãng
Đường kia bỏ lại vết chân hài
Vẫn tưởng duyên mình khó nhạt phai
Cõi uyển năm nào thôi chút lụy
Vườn loan thuở nọ cứ u hoài
Vì câu nghĩa nặng không đằm sóng
Bởi chữ ân tình trút nhẹ vai
Kỷ niệm đành chôn vào quá vãng
Đường kia bỏ lại vết chân hài